Hối hận khi thấy vợ ‘lột xác’ sau ly hôn
Cô bồ của tôi thì quá ngọt ngào. Mỗi ngày, tôi đều nghe cô ấy nói những lời yêu thương, quan tâm. Còn vợ thì…
Tôi đã từng khinh thường vợ, coi thường nhan sắc của vợ, những vết rạn trên bụng vợ vì gã đàn ông tham lam như tôi bị những cô gái có đẹp làm cho mờ mắt. Đàn ông mà, trên đời này, đúng là tìm một người đàn ông chung thủy thật khó. Tôi từng nói với vợ, tôi căm thù những kẻ ngoại tình, coi thường tình yêu vợ chồng. Thế mà cuối cùng, chính tôi lại đi vào vết xe ấy.
Cô bồ của tôi thì quá ngọt ngào. Mỗi ngày, tôi đều nghe cô ấy nói những lời yêu thương, quan tâm. Những lúc đi làm mệt mỏi, tôi đến bên cô ấy sẽ cảm thấy thư thái hơn. Còn vợ tôi, về nhà chỉ nghe những câu hỏi, những lời cằn nhằn, cáu gắt và tiếng con khóc. Đến nỗi tôi không thể chịu được. Và lâu dần, tôi ngã vào vòng tay người khác, sống vui vẻ hạnh phúc, không nghĩ gì tới vợ mình phải vật lộn với cuộc sống mưu sinh.
Tôi đưa tiền cho vợ ít hơn, vợ tôi cũng không phàn nàn nhiều. Cô ấy chỉ hỏi có việc gì mà vậy. Còn tôi chỉ việc nêu lý do, thế là xong. Con tôi cũng không được tôi cưng chiều nữa. Tình cảm vợ chồng càng ngày càng nhạt phai. Tôi đã cảm thấy cạn tình với vợ.
Một ngày, vợ chủ động viết đơn ly hôn và chìa ra trước mặt tôi bằng khuôn mặt lạnh lùng, không chút biểu cảm. Cô ấy bảo ‘em biết anh có bồ từ lâu lắm rồi. Nhưng với em, điều đó không quan trọng. Nếu hết yêu thì giải thoát cho nhau. Em biết anh không còn yêu em và con nữa, nên em chấp nhận ra đi, trả lại cuộc sống tự do. Em không bao giờ hỏi anh vì sao, vì em biết, tất cả mọi chuyện đều có lý do của nó. Anh không còn yêu em, đó chính là lý do để chúng ta ly hôn. Em thương con nhưng không sao cả, em sẽ chăm con chu đáo. Anh cứ yên tâm, em cũng không hận thù gì anh đâu. Hãy bỏ em để lấy người đàn bà mà anh yêu thương. Đừng lừa dối nhau, cũng đừng hành hạ, gò ép mình sống với tổ ấm không hạnh phúc. Anh vẫn được thăm con, có thể trợ cấp cho con nếu anh muốn. Chúc anh hạnh phúc’.
Những lời vợ lúc đó như lưỡi dao cắm vào tim tôi. Tôi đã chờ đợi ngày mình được ly hôn biết bao nhưng không hiểu tại sao khi vợ nói những lời đó, tôi lại thấy cay đắng như vậy. Có lẽ, cô ấy quá dễ dàng từ bỏ khiến tôi cảm thấy phải suy nghĩ. Cảm giác tội lỗi ùa về trong tôi. Vợ tôi thật dũng cảm…
Tôi không cưới vợ, không lấy cô bồ, chỉ qua lại như vậy vì không hiểu sao, sau cái hôm vợ đưa đơn ly hôn, tôi không còn muốn lấy một người đàn bà nào khác. Tôi sợ cuộc sống gia đình lặp lại, sợ ly hôn, sợ sự nhàm chán. Vợ tôi trước đây cũng là một người phụ nữ đẹp, dịu dàng, cam chịu. Vợ tôi trước đây là một người lúc nào cũng xuống nước, quan tâm, yêu thương, chiều chuộng chồng. Nhưng giờ, cô ấy hoàn toàn khác. Cuộc sống đã đưa đẩy cô ấy như vậy chăng?
Tôi vẫn cứ sống độc thân, vẫn qua lại với vợ và con của tôi để thăm con. Cô ấy cũng không lấy chồng, tôi cũng không lấy vợ. Lúc ấy, tôi khao khát quay lại với vợ biết bao nhiêu nhưng chưa một lần cô ấy tỏ ra có ý đó. Tôi cảm thấy mình đã gây ra một lỗi lầm quá lớn nên không xứng đáng nhận được sự tha thứ.
Còn vợ tôi, sau mấy năm thưa thớt gặp nhau, giờ cô ấy hoàn toàn lột xác. Xinh đẹp, rạng rỡ, vui vẻ, nhìn sang chảnh hơn nhiều. Đàn ông vây quanh cô ấy rất nhiều. ‘Gái một con trong mòn con mắt’ là câu nói đúng nhất dành cho cô ấy lúc này. Tôi đã từng có được người đàn bà này, từng đánh gục bao nhiêu gã đàn ông bên cạnh cô ấy để có được nàng, rồi được ăn ngủ cùng nàng. Vậy mà tôi lại không biết trân trọng, vì những thứ tầm thường mà bỏ quên vợ. Giờ thì, có khát khao đến mấy, cô ấy cũng xa vời.
Cô ấy cũng rất niềm nở với tôi, chưa từng tỏ thái độ gì khi tôi đến thăm con. Từ ngày bỏ vợ, không hiểu sao, tôi vô cảm với những người con gái khác, cũng không muốn lăng nhăng, ngoại tình. Có vẻ như, những lời vợ nói khi ly hôn với tôi đã khiến tôi tỉnh ngộ. Vì tôi đã quên mất, mình từng có một người vợ tốt và bản lĩnh như thế nào. Chỉ là, thời gian đã làm tôi thay đổi và không thể cưỡng lại những cám dỗ. Bây giờ, thật sự, tôi muốn quay về với vợ biết bao nhiêu nhưng tôi hiểu, cơ hội sẽ vĩnh viễn không dành cho tôi nữa… Bát nước đổ đi có bao giờ hớt lại được đâu…
Theo Khám phá