Tôi cố tình mang thai hòng chiếm đoạt người đàn ông có vợ con
Nhìn bố mẹ anh chị và các cháu sống dưới sự khinh bỉ của làng quê, tôi cảm thấy có tội với họ.
Tôi quen anh trong lễ cưới người dì ở quê. Anh kém bố mẹ tôi 4 tuổi nhưng trông trẻ đẹp phong độ, ăn nói nhẹ nhàng và hiện làm chủ một công ty riêng. Khi tôi lên Hà Nội học đại học, nhờ dì xin cho làm dọn dẹp, tạp vụ ở công ty của anh. Sau một thời gian thấy tôi nhanh nhẹn, lại là chỗ quen biết nên anh cất nhắc tôi làm thư ký riêng. Từ ngày làm thư ký, tôi quên bẵng cả việc đi học mà chú tâm vào đi làm. Tôi có cơ hội gần gũi anh kể cả lúc đi công tác ngoại tỉnh. Thế rồi tôi và anh đã quan hệ với nhau ngay tại văn phòng và trong những lần đi công tác. Anh bảo yêu thương tôi rất nhiều. Lúc ấy trong lòng tôi rất muốn một ngày kia được chính thức làm vợ anh, được anh chiều chuộng, sống trong hạnh phúc chứ không phải làm người thứ ba nên tôi quyết tâm có thai. Tôi giấu mọi người kể cả anh nên ép bụng.
Tôi xếp lịch đi công tác Sài Gòn cùng anh, tính sẽ thông báo cho anh tin mừng vào dịp đó. Tuy nhiên đêm đó nằm cạnh anh trong khách sạn, khi tôi cố tình lộ bụng bầu, anh bật dậy như lò xo rồi lại chùng xuống hỏi tôi có thai mấy tháng. Tôi vui quá, vừa khóc vừa cười vừa nói thai đã 6 tháng. Không cần suy nghĩ lâu, anh bảo không thể cưới hay làm gì cho tôi vì còn vợ con, anh không bao giờ bỏ vợ con, sẽ có trách nhiệm với đứa trẻ khi tôi sinh ra. Câu trả lời của anh như gáo nước lạnh dội vào đầu nên tôi không trở về Hà Nội sau chuyến công tác đó mà vào tá túc tại nhà bạn ở Đà Nẵng. Khi mang thai anh vẫn giữ liên lạc và gửi tiền cho tôi sinh sống mặc dù tôi làm cao.
Bẵng một thời gian cho đến lúc tôi sinh, anh không gọi điện hay hỏi thăm gì. Tôi phải nhờ bạn gọi báo cho anh biết mình đã sinh con. Sau lần gọi điện đó, cố định một ngày trong tháng, tôi nhận được khoản tiền nhất định gửi từ tài khoản của vợ anh và thỉnh thoảng có những khoản lớn hơn chắc do anh lén lút giấu vợ gửi cho tôi. Người bạn thân của tôi nay đã từ chối tiếp tục cưu mang và dè bỉu: “Sao mày lại cố tình cướp chồng của người phụ nữ khác”. Bạn khuyên tôi nên biết báo hiếu cho bố mẹ, mới 27 tuổi tự tìm công việc, đừng ôm mộng cướp hạnh phúc người khác. Tôi ôm con về quê sống nương nhờ bố mẹ. Về cái làng quê nghèo đầy định kiến xã hội, không chỉ mình tôi mà bố mẹ, vợ chồng hai anh trai, hai chị gái tôi cũng bị hứng chịu sự chửi rủa, nhục mạ của mọi người. Lúc này đây tôi thấy vô cùng giận người đàn ông bội bạc và căm ghét vợ anh ta, không biết chị có ý định gì mà gửi tiền hàng tháng cho tôi. Chị ta hơn tôi điểm gì mà khiến anh nghe lời rồi bỏ rơi tôi?
Gần hai tháng nay, ngày ngày sống bằng những đồng tiền của anh với vợ chu cấp, tôi thấy nhục nhã vô cùng. Nhìn bố mẹ anh chị và các cháu sống dưới sự khinh bỉ của làng quê, tôi cảm thấy có tội với họ, có tội với cả đứa con vừa sinh ra. Tôi không biết sau này lớn lên nó sẽ nghĩ về mình như thế nào nếu biết tôi từng dùng nó làm phương tiện để cướp chồng người, lại nuôi nó lớn lên bằng những đồng tiền trợ cấp lén lút, giấu giếm của người đàn ông tạo ra nó? Tôi thật sự muốn thoát ra khỏi cuộc sống hiện nay, bế tắc ngàn lần. Tôi có nên tiếp tục mong chờ một ngày anh nghĩ lại, đến với tôi, cho tôi danh phận đàng hoàng? Xin mọi người cho tôi hướng giải quyết với bản thân và hướng giải quyết tốt nhất cho cháu bé.
Theo Ngôi sao