Chồng muốn ly hôn vì cho rằng tôi chi tiêu không minh bạch

Tôi chi tiền chữa bệnh cho con và tiền chuyển phôi đông lạnh hết 40 triệu, chồng nói tôi không thể tiêu hết số tiền đó được và muốn ly hôn.

Tôi là công chức nhà nước, lương tháng 5 triệu tròn, vừa được tăng lên 5,5 triệu. Cuối năm tôi được khoảng 20 triệu tiền thưởng, tăng giờ. Chồng làm kinh doanh, thu nhập khoảng 70-100 triệu mỗi tháng. Chúng tôi sống ở một thị trấn, so với thu nhập nơi đây thì vợ chồng thuộc dạng khá. Mọi việc lớn trong nhà anh đều chủ động chi tiền, tôi không phải lo. Lương tôi để chi tiêu cho gia đình, mỗi tháng anh đưa thêm 3 triệu, còn bao nhiêu gửi tiết kiệm. Tính anh tiết kiệm, cũng không chi tiêu gì nhiều cho bản thân.

 

Mâu thuẫn lần này của chúng tôi cũng từ tiền mà ra.Vừa rồi tôi đưa con đi viện Nhi khám bệnh do cháu tự dưng đau đầu, đau bụng. Bác sĩ không tìm ra bệnh gì nên cho làm tất cả các xét nghiệm. Do chụp CT và nội soi phải gây mê nên không thể làm một ngày, vì thế phải mất 3 lần đi mới xong xét nghiệm, nhà tôi cách Hà Nội 150 km nên đi taxi 2 chiều mất 1,4 triệu, có một lần ở trọ lại mất 2 ngày. Tôi ước chi phí khoảng 15 triệu. Cháu khám tự nguyện không có bảo hiểm.Sau đó một tuần tôi làm chuyển phôi đông lạnh, vì chúng tôi gặp khó khăn khi sinh bé thứ 2, đã chuyển phôi tươi lần đầu thất bại. Chuyển phôi đông lạnh chi phí ít hơn nhiều. Nhưng trước ngày chuyển cũng mất khoảng 5 lần xuống Hà Nội đi ôtô khách, tôi không muốn tốn tiền đi taxi dù bản thân say xe, đi xe khách rất mệt. Tôi tính cả tiền đi lại, tiền rã đông phôi, chuyển phôi, khám xét nghiệm, thuốc nội tiết khoảng 20 triệu. Về nhà tôi phải mua khá nhiều thuốc bổ và đồ ăn thêm để bồi bổ cho bản thân, mua nhiều loại thuốc cho con nữa. Không may mắn, tôi chuyển phôi lại thất bại.

 

Tổng tôi rút của chồng 30 triệu, còn lại khoảng hơn 10 triệu của tôi. Vậy nhưng hôm vừa rồi anh nói là tôi tiêu tiền bất chính, không thể hết nhiều như thế được. Tôi tiêu hết tiền mà đổ thừa cho con, đổ thừa vào việc kia, không thể hai việc ấy mà hết những 40 triệu. Suốt thời gian tôi đưa con đi viện và chuyển phôi anh đều đi lấy hàng xa không có mặt ở nhà để phụ tôi. Chỉ có tôi và mẹ chồng xoay xở. Tôi giải thích nhưng anh không nghe, tôi điên lên có nói: “Thế anh ôm tiền mà lấy vợ hai, mẹ con tôi tự nuôi nhau”. Anh chửi tôi hết lời, bảo là vô ơn, ăn cháo đá bát, đã sai còn già mồm cãi. Anh bảo không thể tha thứ cho tôi vì đã sai còn dám nói những lời như thế, nhất quyết đòi ly hôn.Tôi hiểu rất rõ điểm mạnh, yếu của anh. Anh là người có trách nhiệm, biết thương cha mẹ, vợ con, có điều anh tiết kiệm quá, gia đình nói anh tiết kiệm đến mức hà tiện. Từ khi lấy nhau, đây là lần đầu tiên anh nói ra chuyện này, anh bảo đã nghi ngờ tôi từ lâu nhưng giờ mới nói. Thật sự những việc lớn như sinh con, làm thụ tinh hay chuyển nhà… đều là tiền anh lo, tôi chi hết bao nhiêu chỉ nói khái quát những khoản chính, vì hai năm đầu tôi ghi chi tiết từng nghìn nhưng anh bảo không quan tâm, vậy là tôi không ghi nữa. Sinh hoạt hàng ngày tôi chi bằng lương, mỗi tháng cũng chỉ lấy thêm một vài triệu lương anh, trong khi còn quan hệ nội ngoại, tháng nào con cũng ốm vặt, thăm hỏi ốm đau ma chay, cưới xin giỗ tết… tất tần tật tôi chỉ có trong vòng khoảng 8 triệu/ tháng.

 

Tôi không hề đua đòi ăn diện, không có quỹ đen quỹ đỏ nào hết.Thật sự suy nghĩ và lời nói của chồng khiến tôi rất tổn thương. Anh làm ra tiền nhưng hầu như đi quanh năm, mình tôi nuôi con, chu toàn với gia đình hai bên không ai chê trách, mà để có sự chu toàn ấy thì đều cần đến tiền. Các bạn, nhất là các mẹ bỉm sữa cho tôi xin ý kiến, chi tiêu như thế có đáng nghi ngờ không? Có phải lần này tôi sai khi không ghi chép chi tiêu rành mạch, không biết tiết kiệm? Trong quá trình sống, tôi chi tiêu như thế so với mức thu nhập hai vợ chồng và so với mức sống hiện nay có quá hoang phí không? Chân thành mong các bạn cho lời khuyên.

Theo Vnexpress

Nên đọc