Bài học từ chiếc quần sịp lạ trong ngăn tủ
Đảo quanh tủ đồ chị vô tình phát hiện một chiếc quần sịp nam rất lạ nằm phía trong cùng của góc tủ, kích cỡ lại lớn hơn nhiều so với quần sịp của anh. Những lúc bấn loạn người ta thường chẳng nghĩ được nhiều, chị cũng không là ngoại lệ.
Anh và chị đến với nhau khi tình cảm chưa đến độ chín muồi. Anh muốn cưới chị thật nhanh để “lấy le” với người yêu cũ rằng không có người này anh lấy người khác, cưới vợ với anh “dễ như trở bàn tay”. Chị lo lắng “cái tuổi nó đuổi xuân đi” nên khi anh vừa ngỏ lời chị đã vội vàng đồng ý. Cuối cùng thì đám cưới rình rang cũng được diễn ra sau 6 tháng yêu xa.
Cưới xong, kẻ Bắc người Nam chung về một mối. Chị rời quê hương đi theo tiếng gọi của tình yêu. Hai tháng trôi đi, chưa kịp mừng vì cuộc sống vợ chồng đang dần đi vào quỹ đạo, chị chẳng còn bối rối mỗi khi nhìn anh thì hôn nhân của họ lại chống chếnh trước bờ vực thẳm.
Vào một buổi sáng chủ nhật đẹp trời, hai vợ chồng anh chị rủ nhau đi bơi. Chị thích thú nhảy cẫng lên rồi hớt hải chạy đi chuẩn bị đồ đạc cho cả hai người. Đảo quanh tủ đồ chị vô tình phát hiện một chiếc quần sịp nam rất lạ nằm phía trong cùng của góc tủ, kích cỡ lại lớn hơn nhiều so với quần sịp của anh. Những lúc bấn loạn người ta thường chẳng nghĩ được nhiều, chị cũng không là ngoại lệ. Cầm chiếc quần sịp trên tay chị bốp chát hỏi anh: “Thế này là thế nào?”, “Đây rõ ràng không phải quần sịp của anh, vậy đây là quần của chồng con nào?”. Rồi chị làm bù lu bù loa lên: “Đồ phản bội, mới cưới đó mà chưa gì anh đã gian díu với ả đàn bà khác, đến nỗi phải mượn quần của chồng nó. Sao số tôi nó khổ thế hả trời?”.
Anh chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra với chiếc quần lạ hoắc ấy nhưng thấy chị làm quá lên vu oan cho mình, anh nghĩ ngay đến khả năng chị “vừa ăn cắp vừa la làng”. Chẳng cần giải thích anh nói luôn: “Cô định vừa ăn cắp vừa la làng đấy à? Đây là quần sịp nam mà nó lại không phải là của tôi vậy thì chắc chắn của người khác. Cô giỏi đấy chưa gì đã dám cắm sừng lên đầu tôi”. “Tranh thủ lúc chồng vắng nhà để đưa trai đến hú hí rồi bỏ quên luôn cả quần ở đây là tôi hiểu cô rồi đấy”. Nói xong anh hậm hực bỏ ra ngoài đi nhậu với bạn, kế hoạch cho buổi đi bơi của hai vợ chồng tan thành mây khói. Chị ngồi khóc nức nở, trách mình dại dột đã yêu nhanh cưới vội thành ra nông nỗi thế này…
Đời nhiều lúc cũng nực cười, dù lòng không muốn nhưng cả anh và chị đều cố gắng để tìm ra những lí lẽ để buộc tội đối phương ngoại tình. Ai cũng hiếu thắng, ai cũng tự tôn, ai cũng cho rằng mình bị người kia phản bội mà không cùng nhau tìm hiểu tường tận sự tình “vì đâu nên nỗi”. Để rồi, cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt, “chiến tranh lạnh” chưa biết khi nào mới đến hồi kết.
Cái cảm giác bị phản bội khi nào cũng len lỏi vào tâm can khiến cho họ mỗi lần chạm mặt là muốn điên tiết, muốn cãi lộn, muốn xỉ vả cho hả lòng hả dạ. Cả hai đền đã nghĩ đến giải pháp li hôn để giải thoát cho nhau. Cho đến ngày thứ 5 chiến tranh lạnh nặng nề trôi qua, cả anh và chị đều đã mệt mỏi, bước chân đã rệu rã mỗi khi trở về nhà thì nút thắt mâu thuẫn, nghi vấn về chiếc quần sịp lạ được giải tỏa. Khi mà người bạn của anh ở dãy nhà bên cạnh qua chơi và nói đến chuyện ở dãy bên ấy dạo này hay bị mất nước và anh ta phải thường xuyên đi tắm nhờ rồi quần áo quên chỗ này chỗ nọ. Thì lúc anh chị mới tá hỏa chủ nhân chiếc quần xì đích thị là của anh ta rồi. Bởi vì trong một lần gần đây anh ấy có sang tắm nhờ nhà anh chị một lần, rồi quên không mang chiếc quần sịp về. Đó cũng là dịp mẹ chị vào chơi lúc anh chị đi làm thì bà ở nhà giặt giũ phơi phong giúp nên không biết cái quần đó là lạ.
Anh chị nhìn nhau thở phào nhẹ nhõm, ngọn lửa hôn nhân của họ được nhóm lại. Mọi hoài nghi trong lòng được làm sáng rõ. Nhưng những tổn thương mà những lời nói lúc họ giận nhau đã buông ra thì vẫn chưa thể lành lại. Vết sẹo trong quan hệ vợ chồng vẫn thi thoảng trở trời vẫn nhói đau. Chiếc quần sịp lạ trong ngăn tủ như là bài học đắt giá về việc làm vợ làm chồng của anh chị: “Phải tìm hiểu ngọn ngành của sự việc, phải lắng nghe nhau và cùng nhau giải quyết vướng mắc. Sồn sồn chỉ tổ làm tổn thương nhau mà thôi!”.
Theo Trí thức trẻ