Bị ‘hất xuống vực sâu’ khi tin anh quá nhiều
Khi quen anh tôi vẫn nghĩ anh là kiểu đàn ông tôi thích, anh có những điểm phù hợp với mẫu người tôi tìm kiếm, nhưng giờ anh chỉ là con số 0 mà thôi.
Sau ngần ấy ngày quen biết, tôi không nghĩ rằng anh có thể bỏ đi như vậy, thật sự tôi vẫn chưa tin vào sự thật phũ phàng đó. Mỗi ngày thức dậy, tôi chỉ mong có thể nhìn thấy tin nhắn của anh dù chỉ một lần, dù anh có hàng trăm hàng ngàn lý do để bỏ tôi, tôi cũng sẽ chấp nhận nhưng anh đừng ra đi trong im lặng. Tôi và anh tuy mới quen nhau chưa được lâu nhưng khoảng thời gian đó thực sự rất quý báu đối với tôi, cứ tưởng rằng tôi đã tìm thấy một bờ vai để tựa vào sau tất cả những gì xảy ra trong cuộc sống của mình. Tôi cứ nghĩ mình sẽ có một tình yêu đẹp, một người yêu thương tôi, hơn hết tôi đã tự hứa với mình sẽ quen anh thật nghiêm túc.
Ngay khi tôi vừa ra trường đi làm chưa đến một năm, công việc vẫn chưa ổn định, nghĩ mình không nên quen bất cứ ai, đặc biệt là người hơn tuổi. Khoảng cách lớn nhất mà tôi thấy được đó chính là công việc, địa vị và vật chất. Tôi luôn bị nó ám ảnh trong đầu bởi nếu quen với một người như anh, tôi sẽ không xứng đáng. Ngay cả công việc hiện tại, tôi cũng từ bỏ để tìm một công việc khác tốt hơn, sau đó tôi cũng có thể quen anh mà không phải lo nghĩ nhiều. Bây giờ mọi thứ trong tôi đều xáo trộn, tình cảm, công việc, ngay cả bản thân đều đánh mất, không còn gì ngoài đôi bàn tay trắng và một gia đình yêu thương, kỳ vọng vào mình, có lẽ tôi cũng sẽ đánh mất luôn niềm tin của họ vào mình. Sau tất cả những chuyện anh làm với tôi, giờ đây chỉ một mình tôi gánh. Khi quen anh tôi vẫn nghĩ anh là kiểu đàn ông tôi thích, anh có những điểm phù hợp với mẫu người tôi tìm kiếm, nhưng giờ anh chỉ là con số 0 mà thôi. Anh im lặng nhiều ngày, tôi nhắn tin vẫn không thấy trả lời, gọi điện thoại anh cũng không bắt máy, anh đang bỏ tôi bằng cách này hay đang cố trốn tránh tội lỗi của mình?
Tôi không xinh đẹp, không hoàn hảo, không thực dụng nhưng đến với anh vì tình yêu. Còn anh, một người đàn ông 35 tuổi thành đạt, đáng lẽ ra anh phải là một người đàng hoàng, chín chắn chứ không phải là loại đàn ông đểu như vậy. Có lẽ đàn ông đẹp trai, đểu cáng thì con gái mới yêu. Tôi tin anh nhiều quá rồi, một lần nữa bị anh hất xuống vực sâu thì làm sao có thể tin ai được nữa. Tôi luôn chờ đợi một tình yêu, một hạnh phúc nhưng có lẽ không có may mắn để hưởng cái hạnh phúc đó nữa rồi. Tôi cố tự nhủ với bản thân rằng phải sống tốt, vượt qua nỗi đau này và quên anh đi nhưng chưa thật sự làm được. Thời gian sẽ lấy đi những ký ức không mấy tốt đẹp giữa tôi và anh nhưng tôi sẽ không bao giờ quên được những tổn thương anh mang đến. Giờ tôi phải cố gắng sống thật tốt, tự biết yêu thương bản thân hơn. Sau tất cả, tôi không yêu mình thì mong chờ ai đây? Mong được các bạn động viên, chia sẻ.
Theo Ngôi sao