Họ đã từng yêu nhau, từng vô cùng hạnh phúc, sao hôn nhân “nứt toác”?

Phunuduongthoi.vn – Họ đã từng yêu nhau, thậm chí từng rất yêu nhau. Họ đã từng hạnh phúc, nếu không nói là vô cùng hạnh phúc. Thế nhưng sau bốn năm là chồng vợ, cuộc hôn nhân ấy đã nứt toác. Hóa ra khởi đầu và kết thúc chẳng liên quan gì đến nhau, cũng như một ngày có thể bắt đầu với ánh nắng ngập tràn và kết thúc với một cơn mưa giông xối xả.

Trên trang cá nhân của bạn tôi, hình ảnh đại diện đã được thay mới. Không còn là tấm ảnh cưới hân hoan mọi khi, mà là một tấm hình màu đen tang tóc. Nhiều người không hiểu tưởng nhà bạn có ai ra đi, nhưng tôi vừa thoạt nhìn đã biết bạn đang để tang cho một tình yêu đã chết.

Hồi thiếu nữ bạn dễ thương lắm. Bạn không đẹp nghiêng nước nghiêng thành, không làm người ta say đắm ngay lần gặp đầu tiên nhưng lại có cái duyên ngầm khiến ai có dịp trò chuyện với bạn đều sẽ dần dần mà cảm mến.

Bạn có nhiều chàng trai theo đuổi, giàu có, nghèo có, đẹp trai có mà xấu xí cũng nhiều. Cảm giác như bất kể người đàn ông nào cũng có cảm tình với bạn, ấy là nỗi ghen tỵ của lũ con gái chúng tôi thuở chớm đôi mươi.

Chồng bạn sau này là chàng trai hội tụ đủ điều kiện để con gái chọn làm chồng, có nghề nghiệp, gia đình nề nếp, chu đáo, ga lăng. Anh không giàu có, nhưng anh là người theo đuổi bạn kiên trì nhất với những hành động tưởng nhỏ bé nhưng vô cùng lãng mạn để có thể nhận lấy của bạn một cái gật đầu.

Bạn và anh nên đôi, trở thành niềm ngưỡng mộ của nhiều người. Thời gian bạn bầu bì, chồng bạn sớm đưa chiều đón, không cho bạn động tay việc nhà, cung phụng chăm sóc như một bà hoàng bà chúa. Anh nói với bạn “chỉ cần em lo ăn lo uống, sinh nở mẹ tròn con vuông, mọi thứ còn lại cứ để phần anh lo hết”. Bạn nói với tôi chắc bạn tu bảy đời bảy kiếp mới lấy được anh.

Gia đình bạn từng là nơi để các bà mẹ nhìn vào mà nhắc nhở con gái: “Đấy, lấy chồng thì phải đáng tấm chồng như thế”, là niềm mong ước của tụi con gái chúng tôi, bởi làm thân con gái chỉ cầu may mắn nương nhờ bến trong, cũng chẳng mong điều gì to tát lắm.

Bạn sinh con trai đầu lòng, hạnh phúc như nhân lên gấp mười lần. Chồng bạn sự nghiệp hanh thông, lộc lá vào nhà như nước. Ngày mới cưới nhau, điều kiện không có, tiêu cái gì cũng phải nghĩ, mua sắm gì cũng phải so đo. Đến khi mọi thứ đủ đầy rồi thì oái oăm thay thứ thiếu thốn lại là tình cảm.

“Anh ấy có bồ, mày ạ!” – Câu nói ngắn gọn nhưng như chứa chất cả trời đau đớn ấy tôi được nghe vào một buổi tối chớm mùa đông. Tôi không biết phải cảm nhận giọng nói của bạn hôm đó như thế nào, nó cho tôi thấy sự lạnh lẽo không đến từ những cơn gió mùa đông mà đó là tâm trạng của một người vừa mất đi thứ đã từng là tất cả. Từ hôm đó đến hôm nay mới gần ba tháng thôi mà nhìn bạn giống như một con người khác. Hơn một năm yêu nhau, bốn năm là chồng vợ, một đứa con trai và một cuộc hôn nhân nứt toác, muốn không suy sụp có lẽ là điều quá khó khăn.

Chồng bạn từ chỗ biết sai, sau này vì vợ phiền trách nhiều đâm ra “thẹn quá hóa giận”. Anh bảo “Ừ ngọai tình là sai, nhưng em thử nhìn xem, có thằng đàn ông nào mà chung thủy một vợ một chồng trọn đời trọn kiếp? Làm thằng đàn ông, điều quan trọng nhất là không để vợ con đói rách khổ sở. Em xem xem em có còn thiếu thứ gì? Anh có phụ bạc ruồng rẫy bỏ bê gì em không? Người vợ thông minh là phải biết rằng mình hơn người đàn bà khác ở chỗ nào. Anh vẫn là chồng em, là bố thằng Bin, có mất mát gì?”.

Hình ảnh minh họa

Tất cả đã kết thúc hoàn toàn từ hôm anh thốt ra những lời nói đó. Khi bạn đặt tờ đơn ly hôn trên bàn, anh nhìn trân trối như không tin. Rồi anh bắt đầu lớn giọng. Rằng nhà cửa, xe cộ, tài sản trong nhà đều do anh tạo nên. Nếu ra tòa mọi thứ phải chia đôi thì anh phải được nhận nuôi thằng bé. Còn nếu bạn chấp nhận ra đi tay trắng thì anh sẽ nhường bạn phần nuôi con. Ý của anh là muốn bạn sợ mình khổ, con khổ mà suy nghĩ lại chuyện ly hôn. Anh không hề nghĩ rằng với vợ mình, đứa con là thứ duy nhất cô ấy có được sau một cuộc hôn nhân xen lẫn rất nhiều hạnh phúc và sầu khổ.

Hình như là anh còn nói rất nhiều điều cay đắng sau đó nữa nhưng bạn đã không còn để tâm. Một khi tình yêu đã không còn thì mọi ăn năn hay nhiếc móc cũng trở nên thừa thãi. Những dòng trạng thái hạnh phúc khi xưa, những bức ảnh hai vợ chồng tình tứ, những hôm cả nhà dắt nhau đi chơi vui đùa được điện thoại ghi lại, bạn đã xóa hết. Trên trang cá nhân của bạn chỉ còn duy nhất một tấm hình đại diện màu đen, kết thúc cho một cuộc tình, một cuộc hôn nhân ngắn ngủi.

Họ đã từng yêu nhau, thậm chí từng rất yêu nhau. Họ đã từng hạnh phúc, nếu không nói là vô cùng hạnh phúc. Hóa ra khởi đầu và kết thúc chẳng liên quan gì đến nhau, cũng như một ngày có thể bắt đầu với ánh nắng ngập tràn và kết thúc với một cơn mưa giông xối xả.

Hôm qua, tôi vô tình gặp anh, định làm ngơ đi qua nhưng anh níu lại. Anh bảo mấy lần tìm gặp bạn và con nhưng bạn cố tình tránh mặt. Anh nói ai cũng có lúc phạm sai lầm, giá như bạn cho anh một lần để sửa sai, cho anh thời gian để anh tỉnh ngộ sau cơn say nắng bất thường, giá như bạn đừng quá cố chấp như vậy. Cuối cùng cả ba người có ai vui vẻ đâu. Nếu bạn có thể bình tĩnh hơn chắc mọi chuyện đã khác.

Là anh vẫn chưa nhận ra anh đã làm thương tổn vợ anh như thế nào. Vợ anh hoàn toàn có thể tha thứ cho anh, nhưng vấn đề là ở chỗ cô ấy đã không còn tin tưởng và tôn trọng anh nữa. Vợ anh hoàn toàn có thể duy trì hôn nhân để cho con có một gia đình trọn vẹn, nhưng con bạn có thể sẽ phải lớn lên trong sự đầy đủ mẹ cha nhưng không có hơi ấm tình yêu. Khi chưa vỡ người ta có thể tìm mọi cách để giữ gìn chứ một khi đã nứt vỡ rồi thì hàn gắn cũng chỉ là vá víu tạm bợ. Tình yêu không thể duy trì bằng sự tạm bợ.

Tôi nhìn anh đi, cảm nhận sự cô đơn hiện hữu. Người đàn ông ấy đã từng có tất cả, vợ đẹp, con ngoan, sự nghiệp, tiền tài, cuối cùng lại khiến mình trở thành một người đàn ông thất bại trong hôn nhân. Là bởi anh không kìm chế được nỗi ham muốn tầm thường của bản thân, hay bởi anh đơn giản nghĩ rằng dù mình có sai lầm thì vợ vẫn sẽ vì yêu, vì con mà bao dung tha thứ?

Nhìn dáng anh cô đơn bước đi trong cái rét mùa đông tê tái, nhớ lại hôm bạn dắt con về nhà trong tiếng khóc của mẹ, trong tiếng thở dài của cha, chợt nhói lòng khi nhớ lại quãng thời gian họ từng hạnh phúc. Họ đã từng yêu nhau như thế, và có rất nhiều người trước khi nói những lời đắng cay đôi ngã đôi đường cũng đã từng yêu nhau như thế. Tình cảm tưởng là thứ mạnh mẽ lâu bền khó bề chia cắt, thực chất chỉ như một cái cây non, nếu không được bao bọc bảo vệ che chắn kĩ càng thì sẽ tả tơi xác xơ vào những ngày mưa gió.

Theo Tầm nhìn

Xem thêm:

Nên đọc