Thà làm rồi hối hận còn hơn hối hận vì không làm
Tuổi 20 chúng ta có những bài học đầu đời đáng nhớ, những lần vấp ngã đau thương, tích lũy đầy kinh nghiệm cho bản thân nhưng chúng ta chỉ mới đi được 1/3 cuộc đời, còn cả một đoạn đường dài phía trước đang chờ. Con đường đó đầy sỏi đá hay trải đầy hoa hồng đây? Cuộc sống vốn không có gì hoàn hảo hết, ngay cả hoa hồng còn có gai mà…
Tuổi 20 – không còn quá sớm cũng chưa gọi là trễ để bắt đầu cho một cuộc hành trình. Khác xa với cái tuổi mười bảy mười tám đầy ước mơ và hoài bão, tuổi hai mươi chúng ta đã xác định được mục tiêu và bắt đầu tạo dựng nền móng vững chắc cho tương lai.
Tuổi 20 những cô gái cũng đã thực sự suy nghĩ chín chắn để có được mối quan hệ nghiêm túc và lâu dài, thay vì nói chuyện với người ảo trên mạng xã hội thì chúng ta ra đường nhiều hơn gặp gỡ nhiều người hơn, có nhiều mối quan hệ thật hơn.
Tuổi 20 biết chăm chút cho bản thân hơn, mỗi lần ra đường để ý đến ánh mắt của mọi người nhìn mình hơn. Biết trang điểm, biết lựa đồ phù hợp hơn cho bản thân. Sẽ biết diện váy đầm nữ tính hơn thay vì chỉ áo thun quần jean như xưa. Mỗi lần đi shopping lại mê mẩn những em cao gót hơn là giày thể thao…
Tuổi 20 – va chạm với đời nhiều hơn, cái suy nghĩ cuộc sống này lúc nào cũng màu hồng cũng bị xóa bỏ. Đôi lúc nhìn lại quá khứ và cảm thấy ân hận vì sao lúc đó bản thân không cố gắng nhiều hơn, siêng năng chăm chỉ học hành nhiều hơn, bớt ham chơi, biết đâu bây giờ chúng ta sẽ tốt hơn chăng? Nhưng thật ra thì không có những lần vấp ngã những lần thất bại những bài học đáng nhớ thì làm sao chúng ta có thể trưởng thành hơn được chứ.
Đã có lần bản thân suy nghĩ vứt hết tất cả những thứ đang có hiện tại, bởi vì quá mệt mỏi rồi. Nhưng rồi lại nghĩ tại sao mình lại đem công sức của mình cố gắng bấy nhiêu lâu đổ sông đổ biển chứ? Những lần gục ngã những lúc muốn bỏ cuộc thì suy nghĩ lại tại sao mình lại bắt đầu nó thì lại có thêm động lực để cố gắng. Bản thân luôn quan niệm rằng “Thà làm rồi hối hận còn hơn hối hận vì không làm”.
Chúng ta chỉ có một cuộc đời thôi, thời gian qua đi rồi không lấy lại được nữa. Bởi thế hãy trân trọng nó, sống hết mình cho tuổi trẻ, cứ làm những gì mình thích, đi những nơi mình muốn đi, các cô gái ơi. Hai mươi rồi, đừng suốt ngày ngồi trước máy tính coi phim Hàn Quốc đọc truyện ngôn tình Trung Quốc, đừng có mơ mộng đến bạch mã hoàng tử hay soái ca nữa. Tắt máy rồi ra ngoài mở rộng mối quan hện của bản thân đi, biết đâu được giữa dòng đời tấp nập chúng ta lại tìm được một hoàng tử của riêng mình thì sao…
Nguồn: Guu.vn