Gửi nhà văn Mèo Xù: Chị có quyền chọn mình xấu, Đức Phúc có quyền chọn cách trở nên đẹp!

Trong bài viết mới đây nói về việc ca sĩ Đức Phúc đi phẫu thuật thẩm mỹ, nữ nhà văn Mèo Xù đã nhận định: “Tôi học cách chấp nhận miệt thị vì xấu xí chứ không chọn cách Đức Phúc đã làm!” Chị đã nâng thành quan điểm: “Tôi đã học cách chấp nhận rằng mình rất xấu xí. Nhưng mà xấu xí thì có làm sao không? Tôi có trí tuệ, có kiến thức, có sức khỏe…”.

Chị đã phân tích có vẻ như rất kỹ tầm quan trọng của vẻ ngoài mỗi người đối với cuộc sống của chính họ. Cả bài viết của chị chỉ xướng lên ba điều: một là vẻ bề ngoài xấu xí thì rất đáng sợ, hai là chị đã chọn cách tự tin để đối mặt với điều  này và ba là chị có nhiều thứ đáng giá hơn ngoại hình: trí tuệ, kiến thức, sức khỏe.

Những lời nhấn nhá của chị cứ như chẳng ai có thể chối cãi được điều gì vì nó rất có lý: Sự tự tin ở bản thân mình, chấp nhận mình và các giá trị khác của mình để thách thức với ngoại hình xấu xí…

Chị nói thì kệ chị, vì mỗi người đều có một quan điểm riêng. Nhưng đối tượng được nói đến là bạn Đức Phúc, bạn ấy sẽ bị tổn thương bởi những lời như phủ nhận ấy.

Đức Phúc trước và sau

Đức Phúc trước và sau khi phẫu thuật thẩm mỹ

Bạn nhà văn thân mến! Ngoại hình cũng là một thứ giá trị, đấy là giá trị thuộc về cái đẹp, nhất là đối với những người công của công chúng, của sân khấu. Khi đứng trên sân khấu, người nghệ sĩ cảm thấy mình được tỏa sáng, bằng quyền năng của giọng hát, bằng vẻ đẹp của ngoại hình và bằng tâm thế của đam mê. Lúc ấy, nói không ngoa, họ đã biến thành sản phẩm để trình diễn trước đám đông, trước ống kính, trước ngàn vạn mắt nhìn. Mệnh đề: “họ phải đẹp” lúc đấy không phải là lựa chọn nữa, mà là sứ mệnh. Khi đã là ca sĩ, họ mang cái đẹp của sự thưởng thức đến cho mọi người, đáp ứng nhu cầu giải trí cho mọi người. Mà đã là giải trí, thì nó phải hay, phải đẹp, phải đặc biệt phải không thưa nhà văn.

Lúc đứng trên sân khấu, công chúng muốn nghe ca sĩ của họ hát bằng tiếng hát hay, lay động con tim, họ muốn nhìn ca sĩ của họ đẹp, cái đẹp quyến rũ lòng người…

Đức Phúc chọn phẫu thuật để được đẹp, để cống hiến trọn vẹn hơn với công chúng. Hơn ai hết, bạn ấy hiểu rằng bên cạnh cái hay của giọng hát còn là cái đẹp của ngoại hình, ít ra là trước thẩm mỹ của đám đông. Hẳn bạn ấy đã trải qua nhiều đau đớn, nghị lực để có thể lột xác.

Tôi cũng là nhà văn, tôi yêu sự sáng tạo, sự minh mẫn và những tác phẩm của chính mình. Song, tôi cũng là người hướng đến cái đẹp. Tôi từng đi giải phẫu thẩm mỹ, từng sửa mũi nâng ngực để mong muốn mình đẹp hơn nữa. Với tôi, cái đẹp thực sự sẽ dễ dàng chạm đến sự thăng hoa hơn trong lòng công chúng. Và với Đức Phúc, cái hiện tượng hàng vạn like của công chúng vừa qua đối với bạn ấy vừa là sự ghi nhận, vừa là sự hài lòng của họ trước nhân vật mà họ kỳ vọng.

Thực ra, tôi rất tôn trọng ý kiến của nhà văn này. Tuy nhiên, xin đừng đem ý kiến cá nhân của mình để cố tình hạ bệ một ai đó. Tôi trân trọng bạn Đức Phúc, vì bạn ấy đã dám dấn thân vì nghệ thuật. Tôi không hề đồng ý với cách nói của nhà văn Mèo xù rằng, vì dư luận mà ép bản thân phải thay đổi, phải đập đi xây lại để hài lòng đám đông. Nói như vậy là phủ nhận cố gắng của Đức Phúc, nói như vậy là khẳng định bạn ấy không hề muốn đẹp. Tôi nghĩ, Đức Phúc không cố để làm hài lòng một ai hết, bạn ấy chỉ đang cố để cho mình đẹp hơn, hoàn hảo hơn, và đóng góp nhiều hơn cho nghệ thuật, hoàn hảo hơn trước công chúng.

Nhà văn Mèo Xù và Đức Phúc

Tôi từng phẩu thuật thẫm mỹ để nâng ngực và sửa mũi và tôi tự hào về điều đó.

Mọi sự so sánh đều trở nên khập khiễng, đừng có lấy người mà ví nên ta…Đừng bao giờ đem quan điểm của mình để hạ bệ một ai đó. Hãy làm tốt vai trò một nhà văn, và cứ hãy tự hào bởi sự xấu xí nhưng có trí tuệ của chị, còn Đức Phúc cứ hãy mặc kệ để anh ấy đẹp lên theo cách mà anh ấy muốn.

Nữ Nhà Văn NA

 

 

Nên đọc