Góc khuất đàn bà kì 1: Phía sau những cô nàng độc thân
Trước kia khi còn bé xíu tôi thường nghe mẹ hay bảo rằng “trai 30 tuổi đang son, gái 30 tuổi lo toan ế chồng”
Cũng vì xuất phát từ tư tưởng này mà mấy chị sinh đời 7x, 8x thường lấy chồng khá sớm, khoảng 18 đôi mươi đã lo làm tròn bổn phận của một người vợ hiền, nàng dâu thảo người mẹ mẫu mực.
Tuy nhiên cái ngày xưa cũ ấy đã xa rồi, giờ nói đến khái niệm ế chồng hay lấy chồng sớm có lẽ đã là quá xa vời, vì các cô gái trẻ thời hiện đại luôn nhận thức rất rõ giá trị của bản thân và ngày càng biết sống cho mình.
Hơn nữa với những ai từng trải nghiệm nhiều sẽ thấu hiểu một điều rằng “lấy chồng càng sớm thì lời ru càng buồn”
Bởi vì đáng lẽ đang tuổi ăn tuổi học, đang ở giai đoạn vàng cho việc phát triển sự nghiệp, làm những việc cần làm, khám phá những nơi mình muốn đến thì lại vội vã rời bỏ cuộc chơi để cam tâm tình nguyện tay này bồng con, tay kia lo giải quyết công việc.
Giả sử anh xã biết yêu thương, trân trọng, kinh tế ổn định thì không sao chứ nửa kia mà không biết yêu thương, trân quý, kinh tế không ổn thì hai vợ chồng sẽ thường xuyên xảy ra mâu thuẫn, lục đục.
Khi ấy tình yêu giữa cả hai cứ thế lụi tàn, thay vì chúng ta cùng nhìn nhau già đi, hạnh phúc đến răng long đầu bạc như đã hứa, thì lúc này người trong cuộc chỉ còn lại những tiếng thở dài thườn thượt, đến cả nhìn mặt nhau cũng chẳng còn hứng thú.
Cũng vì lẽ đó mà thay vì dành thời gian tìm ý trung nhân, mơ tưởng đến bạch mã hoàng tử luôn vì mình mà có thể lên trời hái sao, xuống biển mò ngọc trai dâng tặng như trong các bộ phim Hàn Quốc lãng mạn.
Thì phụ nữ thời hiện đại sẵn sàng “ngó lơ” việc người ngoài nhìn vào dèm pha cô này, cô kia như thế này, như thế nọ, hoặc chắc nhỏ đó tệ hại dữ lắm nên mới không có ai ngó ngàng tới… để chú tâm vào việc học thêm cái gì đó, tập trung theo đuổi sự nghiệp, phát triển bản thân và sống tốt phần đời mình.
Hơn ai hết những người phụ nữ cô đơn họ hiểu rằng chỉ có mình mới hiểu mình muốn gì, cái gì là tốt nhất cho bản thân.
Nên việc cô đơn mà bản thân hạnh phúc, vẫn hơn là vì cô đơn mà nhắm mắt đưa chân để rồi sau này lỡ có sảy ra điều gì không như ý, thì người hứng chịu hậu quả trước nhất lại chính là bản thân.
Dẫu rằng đôi lúc họ cũng sợ cô đơn, cũng có chút chạnh lòng khi nhìn người ta tay trong tay hạnh phúc bên nhau còn mình thì lẻ bóng đơn chiếc, tủi thân khi ốm đau không ai chăm sóc, đau buồn tự sớt, nước mắt rớt tự lau.
Nhưng sau tất cả thì thà cô đơn mà hạnh phúc còn hơn vội vàng yêu nhanh cưới nhầm người để rồi tương lai phải đối diện với nhau tại phiên tòa.
Thế mới thấy, cô đơn đúng là không ai muốn nhưng tình duyên không thể miễn cưỡng, không thể vì thấy bạn bè hay những người chòm xóm gần nhà thành gia lập thất hết cả thì bản thân cũng cuống cuồng cả lên cho bằng chị bằng em.
Việc chọn chồng giống như chọn một đôi giày, giày chật quá sẽ làm đôi chân bị đau hoặc sưng rộp, còn giày quá rộng thì có cũng như không.
Và việc chọn ý trung nhân cũng vậy, chọn đúng thì sẽ ấm êm nhưng lỡ chọn sai thì sớm muộn rồi cũng lại đường ai nấy bước, bản thân người phụ nữ trên cuộc hành trình gầy dựng lại từ đầu sẽ khó khăn hơn đàn ông gấp bội lần.
Thôi thì duyên đến hẵng trân quý, duyên hết mạnh dạn buông, đừng vì bạn bè đuề huề con cái mà ép uổng bản thân phải như họ.
Hãy cứ độc thân cho đến khi tìm được mảnh ghép phù hợp nhất, chứ đừng vì sợ hãi tuổi xuân xanh như môt cơn mưa rào mà nắm bừa một bàn tay.
Hoài Bão
Theo Tuổi Trẻ